Học Viện Đaminh
NHỮNG THẮC MẮC VỀ GIÁO LUẬT ĐỜI SỐNG THÁNH HIẾN
***
CÁC DÒNG TU
(Điều 607 – 709)
***
VẤN ĐỀ 102
VIỆC TRỤC XUẤT CÁC TU SĨ
VẤN ĐỀ LỊCH SỬ
Trước khi Bộ Giáo Luật 1917, nếu một tu sĩ khấn trọng tỏ ra bất trị trong vòng sáu tháng cảnh cáo, đương sự có thể bị trục xuất khỏi Dòng sau một thủ tục tố tụng tư pháp, với những bằng chứng giáo luật để trục xuất. Các nữ đan sĩ chỉ có thể bị trục xuất nếu được Tòa Thánh cho phép. Các tu sĩ bị trục xuất đương nhiên được miễn chuẩn các lời khấn.
Trong các Hội Dòng (với lời khấn đơn) các điều kiện trục xuất khác biệt tùy theo tu sĩ là giáo sĩ hay giáo dân, khấn vĩnh viễn hay khấn tạm. Đối với một tu sĩ khấn tạm thì không cần đến thủ tục tư pháp; nhưng nếu là một tu sĩ giáo sĩ hoặc một tu sĩ đã khấn trọn đời thì nói chung cần phải tuân theo một thủ tục xét xử (trừ khi có sự miễn chuẩn của Tòa Thánh).
Việc trục xuất chỉ có hiệu lực sau khi được sự xác nhận của Tòa Thánh. Tu sĩ bị trục xuất vẫn phải giữ các lời khấn, trừ khi nào Hội Dòng của đương sự được hưởng một “đặc ân” trong lãnh vực này.
Kỷ luật này được đưa vào Bộ Giáo Luật 1917 và được duy trì cho tới sắc lệnh ngày 02/03/1974. Văn kiện này bãi bỏ thủ tục tư pháp trong việc trục xuất các tu sĩ đã khấn trọn đời trong các Dòng giáo sĩ miễn trừ, và thay thế bằng một thủ tục hành chánh đã được sử dụng cho các tu sĩ khấn trọn đời trong các Dòng khác, mà vẫn bảo đảm được các đòi hỏi của đức công bằng.