Quyền Kiếm Soát Của Bản Quyền Địa Phương – Vấn Đề 87

0
611


Học Viện Đaminh

 

NHỮNG THẮC MẮC VỀ GIÁO LUẬT ĐỜI SỐNG THÁNH HIẾN

***

CÁC DÒNG TU

(Điều 607 – 709)

***

VẤN ĐỀ 87

QUYỀN KIỂM SOÁT CỦA BẢN QUYỀN ĐỊA PHƯƠNG

(đ. 637)

 

Các đan viện tự trị,[1] mỗi năm một lần phải trình sổ sách về quản lý cho Bản quyền địa phương.

Đàng khác, Bản quyền địa phương có quyền xem xét tình trạng kinh tế của các nhà Dòng Giáo phận ở trong lãnh thổ của ngài. Bộ Luật không xác định một thời hạn nhất định cho việc này: vì thế, vào lúc nào mà ngài nghĩ là thuận tiện, Bản quyền địa phương có thể yêu cầu các Bề trên của các cộng đoàn ở trong địa hạt phải tường trình bằng miệng hoặc bằng văn thư về tình hình kinh tế của tu viện. Nếu nhận thấy cần thiết, ngài cũng có thể yêu cầu cho coi sổ sách và giấy tờ kế toán để chứng minh.

Bộ Giáo Luật dùng danh từ “Bản quyền địa phương”, hiểu theo điều 134 §1, bao gồm các Giám mục Giáo phận, các cha Tổng Đại Diện và các vị Đại diện Giám mục.

Bộ Giáo Luật mới không còn đòi hỏi các nữ đan viện và các Hội Dòng nữ tu thuộc luật Giáo phận phải xin phép Bản quyền để đầu tư tiền bạc (Bộ Giáo Luật cũ 1917, điều 533). Bộ Luật hiện hành cũng không nói đến quyền Đức Giám Mục trong việc kiểm soát các của hồi môn của các nữ tu.

 


[1]Xem thêm vấn đề 28.