Chủ Nhật XXIX Thường Niên, Năm C

0
1962

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

1/ Bài đọc IXh 17:8-13

8 A-ma-lếch đến đánh Ít-ra-en tại Rơ-phi-đim.

9 Ông Mô-sê bảo ông Giô-suê: “Anh hãy chọn một số người, và ngày mai ra đánh A-ma-lếch. Còn tôi, tôi sẽ đứng trên đỉnh đồi, tay cầm cây gậy của Thiên Chúa.”

10 Ông Giô-suê làm như ông Mô-sê đã bảo: ông đã giao chiến với A-ma-lếch, còn các ông Mô-sê, A-ha-ron và Khua thì lên đỉnh đồi.

11 Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Ít-ra-en thắng thế; còn khi ông hạ tay xuống, thì A-ma-lếch thắng thế.

12 Nhưng ông Mô-sê mỏi tay, nên người ta lấy một hòn đá kê cho ông ngồi, còn ông A-ha-ron và ông Khua thì đỡ tay ông, mỗi người một bên.

13 Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm đánh bại A-ma-lếch và dân của ông ta.

2/ Bài đọc II2 Tm 3:14-4:2

14 Phần anh, hãy giữ vững những gì anh đã học được và đã tin chắc. Anh biết anh đã học với những ai.

15 Và từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su.

16 Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính.

17 Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành.

1 Trước mặt Thiên Chúa và Đức Giê-su Ki-tô, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh:

2 hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.

3/ Phúc ÂmLc 18:1-8.

1 Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.

2 Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.

3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: “Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.

4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì,

5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.”

6 Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!

7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?

Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Kiên trì cầu nguyện cho đến khi đạt được kết quả mong muốn.

Rất nhiều người chúng ta không hiểu đúng cách và giá trị của cầu nguyện. Nhiều người trách người cầu nguyện: Tại sao không dùng cố gắng của mình để đạt mà cứ phải trông vào sự ban ơn của Thiên Chúa? Làm như thế là yếu đuối và biến Thiên Chúa thành cái máy làm phép lạ theo sự điều khiển của con người. Người cầu nguyện bị trách có thể trả lời: “Muôn sự tại nhân, thành sự tại thiên.” Nếu Thiên Chúa không cho, có làm việc cật lực cũng vô ích! (Hơn nữa, con người không có khôn ngoan và sức mạnh đủ để đối phó với ba thù, nếu con người không cậy dựa vào Thiên Chúa, vì chúng khôn và mạnh hơn con người).

Liên tiếp hai tuần lễ, Lời Chúa tập trung trong việc kiên trì trong đức tin cho đến khi đạt được kết quả mong muốn: tuần trước tập trung trong đức tin, tuần này tập trung trong cầu nguyện và làm hết mọi cách. Trong bài đọc I, Moses cầu nguyện trong khi Joshua đem quân giao chiến. Quân của Israel thắng thế khi Moses giơ hai tay lên trời cầu nguyện. Quân địch Amalek thắng thế khi Moses bỏ hai tay xuống. Trong bài đọc II, Phaolô khuyên Timothy phải kiên trì học hỏi và rao giảng Tin Mừng khi thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện. Tin Mừng có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính, trở nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành và để lãnh nhận ơn cứu độ. Trong Phúc Âm, bà góa kiên trì mỗi ngày đến năn nỉ ông thẩm phán ngoại đạo cứu xét cho trường hợp bị đối xử bất công của bà, cho đến khi bà dành phần thắng lợi.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Khi ông Moses giơ tay lên, dân Israel thắng thế; khi ông hạ tay xuống, Amalek thắng thế.

1.1/ Tại sao ông Moses phải cầu nguyện? Nhiều người cho thắng lợi ngoài mặt trận là do tài năng điều khiển và sức mạnh quân đội, chứ họ không tin vào lời cầu nguyện và sự giúp đỡ của Thiên Chúa. Dĩ nhiên, thắng trận nhờ binh hùng tướng mạnh là chuyện bình thường; nhưng thắng trận với một số binh lính với vũ khí thô sơ là hoàn toàn do uy quyền trợ giúp của Thiên Chúa. Lịch sử Do-thái đầy dẫy những thắng lợi do bởi Thiên Chúa và lời cầu nguyện của con người; ví dụ: biến cố Xuất Hành và chiến thắng quân đội của vua Pharaoh, biến cố cầu nguyện giữa ngôn sứ Elijah và 450 ngôn sứ của Baal trên núi Carmel, biến cố vua Cyrus cho dân Do-thái hồi hương và giúp phương tiện để họ tái thiết Đền Thờ…

Ông Moses cầu nguyện với Thiên Chúa, vì ông biết chỉ có Ngài mới giúp dân Israel đạt được thắng lợi trên đường vào Đất Hứa. Ông chỉ có một số binh lính trên đường đi tỵ nạn với vũ khí thô sơ, nhưng với một đức tin vững mạnh vào Thiên Chúa. Ông tin chắc Thiên Chúa sẽ nhận lời ông cầu xin.

1.2/ Tại sao phải ông Moses phải khó nhọc cầu nguyện? Thiên Chúa có uy quyền ban cách nhanh chóng, tại sao Ngài lại muốn ông Moses phải mệt nhọc đến độ hai ông Aaron và Hur phải lấy đá kê lên để giúp ông Moses giữ vị thế giơ hai tay lên trời? Có hai lý do:

(1) Thiên Chúa muốn cho dân Do-thái biết chiến thắng do quân Amalek là do Thiên Chúa. Không phải Thiên Chúa cần lấy điểm với dân Do-thái; nhưng Ngài muốn chứng tỏ cho họ thấy nếu họ tin tưởng vâng lời làm theo những gì Ngài dạy dỗ, Ngài sẽ giúp họ thành công.

(2) Thiên Chúa Ngài muốn con người cộng tác trong việc mang lại kết quả. Ngài không muốn con người biến Ngài thành cái máy làm phép lạ, muốn gì cứ việc thầm thĩ cầu xin; nhưng Ngài muốn con người phải cố gắng hết sức và phải kiên nhẫn chờ đợi, để hiểu giá trị của những điều con người cầu xin. Nếu đạt được kết quả cách dễ dàng và nhanh chóng, con người sẽ không hiểu biết tình thương Thiên Chúa và giá trị của món quà. Họ sẽ dễ dàng khinh thường Thiên Chúa và vất những quà tặng Ngài ban.

2/ Bài đọc II: Hãy rao giảng lời Chúa lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện.

2.1/ Cầu nguyện và hoạt động bằng Kinh Thánh: Nhiều người hiểu lầm cầu nguyện là xin ơn. Hiểu cách đúng đắn, cầu nguyện là nói chuyện với Thiên Chúa; xin ơn chỉ là một phần trong cầu nguyện. Trong cuộc nói chuyện cần có hai chiều: Thiên Chúa nói, con người nghe; và khi con người nói, Thiên Chúa nghe. Cầu nguyện bằng Kinh Thánh là cách cầu nguyện xứng hợp nhất, vì trong Kinh Thánh, Thiên Chúa nói và dạy dỗ con người; sau khi đã hiểu những gì Thiên Chúa nói, con người quyết định mang ra hành động với sự giúp đỡ của Thiên Chúa. Cầu nguyện bằng Kinh Thánh cũng giúp con người biết xin những gì đẹp ý Thiên Chúa và có ích cho tha nhân, chứ không ích kỷ chỉ xin cho mình.

Phaolô hiểu rõ giá trị của Kinh Thánh, nên Ngài khuyên nhủ môn đệ Timothy: “Phần anh, hãy giữ vững những gì anh đã học được và đã tin chắc… Từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Giêsu Kitô.

Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính. Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành.”

2.2/ Hãy lên tiếng lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện: Con người thường có khuynh hướng chỉ học hỏi khi thuận tiện, chỉ cầu nguyện khi cần, và chỉ giữ đạo khi được mọi sự lành bằng an. Họ quên đi mọi sự đều có lúc và có thứ tự của nó. Để có thể làm việc trong lãnh vực chuyên môn giới hạn, họ phải kiên trì trải qua gần 20 năm của cuộc đời với biết bao cố gắng, hy sinh, và gian khổ, mới có kiến thức đủ để hoạt động trong lãnh vực đó. Trong khi cuộc sống hạnh phúc đời này và đời sau còn quan trọng hơn bội phần, thế mà họ không chịu bỏ thời gian để học hỏi Kinh Thánh, bằng lòng với những bài giảng và thánh lễ cuối tuần mà thôi!

Khi nhìn lại cuộc đời của Chúa Giêsu và các nhà lãnh đạo trong Cựu Ước cũng như Tân Ước, họ gần như dành cả cuộc đời cho việc học hỏi, cầu nguyện, và rao giảng Tin Mừng. Chúa Giêsu dành 30 năm học hỏi và 3 năm rao giảng không ngừng. Các tông đồ cũng noi gương Chúa, theo Ngài để học hỏi, và sau đó dành cả cuộc đời để rao giảng và chết làm chứng cho Tin Mừng. Sau khi nhận ra tình thương của Đức Kitô, thánh Phaolô dành trọn cuộc đời để rao giảng Tin Mừng: trong hội đường khi có hội đường; ngoài bãi biển khi không có hội đường; với quan chức cũng như với thường dân; khi được tự do cũng như khi vào tù ra khám. Ngài đã thực sự trở nên mọi sự cho mọi người.

Hiểu được tầm quan trọng của Tin Mừng, Phaolô truyền lại những lời tâm huyết cho môn đệ Timothy: “Trước mặt Thiên Chúa và Đức Giêsu Kitô, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh: Hãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.

3/ Phúc Âm: Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao?

3.1/ Ông quan tòa vô đạo và bà góa quấy rầy: Mục đích tại sao Chúa Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn này là để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.

(1) Ông quan toà: chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, huống hồ một bà góa nghèo. Một thời gian khá lâu, ông không chịu nghe lời kêu xin của bà góa; nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: “Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.”

(2) Bà góa: Bà là người cô thân cô thế, chẳng có chồng để nương nhờ; vì thế, trở thành mồi ngon cho người khác hãm hại. Bà đã nhiều lần đến thưa với ông quan tòa: “Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.” Bị ông quan tòa từ chối nhiều lần, nhưng Bà không nản chí và nhất định kiên trì xin cho tới khi được. Hai điều cần phải chú ý trong trình thuật là: Thứ nhất, bà góa này đã bị đối xử bất công và bà xin được đối xử công bằng, chứ bà không xin được đối xử thiên vị. Chính viên quan tòa cũng nói là sẽ xét xử công bằng (ekdikein) cho bà. Thứ hai, bà góa phải vất vả van xin ông quan tòa nhiều lần, chứ không phải chỉ ngồi nhà cầu xin!

3.2/ Thiên Chúa yêu thương các con của Ngài: Chúa Giêsu so sánh ông quan tòa vô đạo đó với Cha Ngài, và Ngài bảo đảm sự đáp trả công chính hơn ông quan tòa bất chính: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ.” Hai điểm chính Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta qua câu truyện này:

(1) Thiên Chúa là Đấng công chính. Ngài sẽ không bao giờ để các con cái của Ngài bị đối xử bất công. Ngài sẽ trừng trị thích đáng những kẻ làm điều đó; nhưng Ngài muốn con cái kiên nhẫn chờ đợi để luyện tập đức tin. Đức tin vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô là món quà vô giá Thiên Chúa ban cho con người, nhưng để bảo vệ đức tin và làm cho đức tin ngày một tăng trưởng là bổn phận của con người. Để đức tin được tăng trưởng, đau khổ thử thách là điều không thể thiếu. Chính Chúa Giêsu đã nhận ra sự khinh thường đức tin của con người khi hỏi khán giả: “Khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

(2) Cho kẻ gian ác có cơ hội ăn năn trở lại: Con người thường có khuynh hướng tiêu diệt kẻ thù ngay; nhưng họ quên đi kẻ gian ác cũng là con cái của Thiên Chúa. Ngài không muốn kẻ gian ác bị tiêu diệt, nhưng muốn họ ăn năn xám hối để được sống. Nếu Thiên Chúa đã kiên nhẫn với chúng ta khi ta vẫn còn là tội nhân, chúng ta cũng phải kiên nhẫn và cho mọi người cơ hội.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Thiên Chúa là người quan phòng mọi sự trong cuộc đời, chúng ta không thể thành công nếu không có sự trợ giúp của Thiên Chúa. Vì thế, học hỏi và cầu nguyện để tìm ra ý của Thiên Chúa để thi hành là điều kiện không thể thiếu.

– Để được Thiên Chúa ban, chúng ta phải xin, và nhất là nỗ lực cố gắng và kiên trì để làm cho điều đó trở thành hiện thực; chứ không chỉ ngồi nhà cầu xin mà thôi.

– Học hỏi Kinh Thánh trước khi có thể áp dụng trong cuộc sống, dạy dỗ, biện bác, sửa dạy, và rao giảng Tin Mừng là điều cần các tín hữu phải làm càng sớm càng tốt, và trong mọi hoàn cảnh; chứ không phải là điều muốn làm cũng được hay chỉ làm khi có thời giờ rảnh rỗi mà thôi.

– Chúng ta không chỉ phải đương đầu với thế gian có thể nhìn thấy, mà còn phải đương đầu với quỉ thần không thấy. Nếu không cầu nguyện với Thiên Chúa, chúng ta sẽ không bao giờ thắng chúng được.

Nguồn: http://www.loinhapthe.com/index.php?option=com_content&view=article&id=1485:ch-nht-29-thng-nienc&catid=25:loichuamoingay&Itemid=28

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here