Chúa Nhật 32 – Năm B – Thường Niên

0
602

Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Nguồn: https://www.loinhapthe.com/index.php?option=com_content&view=article&id=706:ch-nht-32-thng-nien38&catid=25&Itemid=27

1/ Bài đọc I1 V 17,10-16

10 Ông liền đứng dậy đi Xa-rép-ta. Khi đến cổng thành, ông thấy có một bà goá đang lượm củi. Ông gọi bà ấy và nói: “Bà làm ơn đem bình lấy cho tôi chút nước để tôi uống.”

11 Bà ấy liền đi lấy nước. Ông gọi bà và nói: “Bà làm ơn lấy cho tôi miếng bánh nữa!”

12 Bà trả lời: “Có ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa hằng sống của ông tôi thề là tôi không có bánh. Tôi chỉ còn nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. Tôi đang đi lượm vài thanh củi, rồi về nhà nấu nướng cho tôi và con tôi. Chúng tôi sẽ ăn rồi chết.”

13 Ông Ê-li-a nói với bà: “Bà đừng sợ, cứ về làm như bà vừa nói. Nhưng trước tiên, bà hãy lấy những thứ đó mà làm cho tôi một chiếc bánh nhỏ, và đem ra cho tôi, rồi sau đó bà sẽ làm cho bà và con bà. 14 Vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này: “Hũ bột sẽ không vơi, vò dầu sẽ chẳng cạn, cho đến ngày ĐỨC CHÚA đổ mưa xuống trên mặt đất.”

15 Bà ấy đi và làm như ông Ê-li-a nói; thế là bà ấy cùng với ông Ê-li-a và con bà có đủ ăn lâu ngày. 16 Hũ bột đã không vơi, vò dầu đã chẳng cạn, đúng như lời ĐỨC CHÚA đã dùng ông Ê-li-a mà phán.

2/ Bài đọc IIHr 9,24-28

24 Quả thế, Đức Ki-tô đã chẳng vào một cung thánh do tay người phàm làm ra, vì cung thánh ấy chỉ là hình bóng của cung thánh thật. Nhưng Người đã vào chính cõi trời, để giờ đây ra đứng trước mặt Thiên Chúa chuyển cầu cho chúng ta.

25 Người vào đó, không phải để dâng chính mình làm của lễ nhiều lần, như vị thượng tế mỗi năm phải đem theo máu của loài khác mà vào cung thánh.

26 Chẳng vậy, Người đã phải chịu khổ hình nhiều lần, từ khi thế giới được tạo thành. Nhưng nay, vào kỳ kết thúc thời gian, Người đã xuất hiện chỉ một lần, để tiêu diệt tội lỗi bằng việc hiến tế chính mình. 27 Phận con người là phải chết một lần, rồi sau đó chịu phán xét.

28 Cũng vậy, Đức Ki-tô đã tự hiến tế chỉ một lần, để xoá bỏ tội lỗi muôn người. Người sẽ xuất hiện lần thứ hai, nhưng lần này không phải để xoá bỏ tội lỗi, mà để cứu độ những ai trông đợi Người.

3/ Phúc ÂmMc 12,38-44

38 Trong lúc giảng dạy, Đức Giê-su nói rằng: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng.

39 Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc.

40 Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.”

41 Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. 42 Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma.

43 Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. 44 Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”

——————

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải hy sinh tất cả cuộc đời để cho đi.

Nhiều người ngày nay sợ hy sinh vì nó ảnh hưởng đến thể xác, ý muốn, và thời gian hưởng thụ của họ; nhưng nếu mọi người đều sợ và sống ích kỷ, làm sao thế giới này có thể tồn tại chứ đừng nói tới việc thăng tiến cá nhân và xã hội. Tình yêu thực sự đòi phải hy sinh tất cả những gì mình có, chứ không phải chỉ cho đi những của dư thừa mà thôi. Người đời có thể đánh giá tình yêu bằng những vật chất bên ngoài; nhưng Thiên Chúa đánh giá theo tấm lòng bên trong: niềm tin và tình yêu con người dành cho Thiên Chúa và tha nhân. Sự hy sinh cao cả nhất một người có thể làm được là hy sinh chính mạng sống của mình.

Các Bài Đọc hôm nay nêu bật những hy sinh anh hùng của các tâm hồn cao quí, cho dù có phải hy sinh mạng sống mình. Trong Bài Đọc I, sự hy sinh của bà góa thành Zareptha: Bà can đảm hy sinh nắm bột và chút dầu còn lại sau cùng để làm bánh cho tiên tri Elijah và hai mẹ con; dẫu Bà biết ăn xong là hai mẹ con sẽ chết vì đói. Hậu quả của niềm tin vào lời ngôn sứ, hai mẹ con có bánh ăn muôn đời. Trong Bài Đọc II, nhờ sự hy sinh vô cùng cao quí của Đức Kitô đã hy sinh đổ máu trên Thánh Giá một lần, con người được thanh tẩy khỏi mọi tội lỗi và được sống muôn đời. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ hãy có cặp mắt thần để biết đánh giá đúng các hành động của con người. Người thế gian dễ bị đánh lừa bằng các hành động phô trương bên ngoài; nhưng người môn đệ Chúa phải biết nhìn sâu và đánh giá tâm hồn bên trong, dù hành động bên ngoài của con người xem ra rất tầm thường.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Bác ái đòi hy sinh cho dù phải đương đầu với cái chết.

1.1/ Sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa cho tiên tri Elijah: Để hiểu rõ ràng trình thuật hôm nay, chúng ta cần đọc toàn chương 17 của Sách Các Vua I. Thiên Chúa để hạn hán xảy ra, không mưa và cũng không sương rơi trong toàn vùng suốt ba năm, vì vua quan và con cái Israel bỏ Thiên Chúa để chạy theo các thần ngoại và đường lối riêng của mỗi người. Riêng tiên tri Elijah được Thiên Chúa truyền sống trong một thung lũng có suối nước để uống và quạ nuôi ông ăn. Khi suối nước cạn, Thiên Chúa truyền cho ông đến Zareptha để được nuối ăn bởi một bà góa ở đó.

Ông liền đứng dậy đi Zareptha. Khi đến cổng thành, ông thấy có một bà goá đang lượm củi. Ông gọi bà ấy và nói: “Bà làm ơn đem bình lấy cho tôi chút nước để tôi uống.” Bà ấy liền đi lấy nước. Ông gọi bà và nói: “Bà làm ơn lấy cho tôi miếng bánh nữa!” Bà trả lời: “Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của ông tôi thề là tôi không có bánh. Tôi chỉ còn nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. Tôi đang đi lượm vài thanh củi, rồi về nhà nấu nướng cho tôi và con tôi. Chúng tôi sẽ ăn rồi chết.”

1.2/ Niềm tin của bà góa vào lời của tiên tri Elijah: Không gì kinh khủng cho con người bằng đói khát. Nhiều người Việt-nam chúng ta vẫn còn nhớ những kinh hoàng của tháng ba đói năm Ất Dậu; bao nhiều người đã chết đói và số còn lại chưa ăn xong bữa nay đã phải lo cho ngày mai. Ít người dám bố thí vì ai cũng phải lo cho gia đình mình. Bà góa này bị đặt trong trường hợp rất khó xử, vì điều tiên-tri xin ảnh hưởng đến sự sống còn của Bà và người con trai.

(1) Phản ứng của tiên-tri Elijah: Tiên-tri biết rõ uy quyền của Thiên Chúa; nên cho dù được Bà cho biết tình cảnh tang thương như thế, ông vẫn nói với bà: “Bà đừng sợ, cứ về làm như bà vừa nói. Nhưng trước tiên, bà hãy lấy những thứ đó mà làm cho tôi một chiếc bánh nhỏ, và đem ra cho tôi, rồi sau đó bà sẽ làm cho bà và con bà. Vì Đức Chúa, Thiên Chúa của Israel phán thế này: “Hũ bột sẽ không vơi, vò dầu sẽ chẳng cạn, cho đến ngày Đức Chúa đổ mưa xuống trên mặt đất.”

(2) Phản ứng của bà góa: Hành động của bà góa là một hành động anh hùng và biểu lộ một niềm tin sâu xa, vì Bà không biết kế hoạch của Thiên Chúa như tiên-tri Elijah. “Bà ấy đi và làm như ông Elijah nói;” cho dù biết hai mẹ con có thể chết đói sau đó.

Thiên Chúa thử thách và ân thưởng những người có lòng tin nơi Ngài và tỏ tình yêu mến tha nhân: “Thế là bà ấy cùng với ông Elijah và con bà có đủ ăn lâu ngày. Hũ bột đã không vơi, vò dầu đã chẳng cạn, đúng như lời Đức Chúa đã dùng ông Elijah mà phán.” Ngoài ra, Thiên Chúa còn cho người con trai của Bà đã chết được sống lại nhờ sinh khí của tiên-tri Elijah.

2/ Bài đọc II: Đức Kitô đã hy sinh đổ máu để chuộc tội cho con người.

2.1/ Hiến tế độc nhất vô nhị của Đức Kitô: Tác giả Thư Do-thái so sánh hiệu quả của hy lễ của Chúa Giêsu trên đồi Calvary với hy lễ của các Thượng Tế làm mỗi năm Nơi Cực Thánh trong Ngày Xá Giải, và nhận ra những khác biệt sau đây:

(1) Nơi Cực Thánh khác nhau: “Quả thế, Đức Kitô đã chẳng vào một cung thánh do tay người phàm làm ra, vì cung thánh ấy chỉ là hình bóng của cung thánh thật. Nhưng Người đã vào chính cõi trời, để giờ đây ra đứng trước mặt Thiên Chúa chuyển cầu cho chúng ta.” Nơi Cực Thánh mà Chúa Giêsu vào không còn là Đền Thờ; mà là chính Nước Trời, nơi cung điện của Thiên Chúa.

(2) Hiến tế của Đức Kitô chỉ xảy ra một lần trên đồi Calgary; nhưng mang lại hiệu quả suốt đời. Tác giả trình bày: “Người vào đó, không phải để dâng chính mình làm của lễ nhiều lần, như vị thượng tế mỗi năm phải đem theo máu của loài khác mà vào cung thánh. Chẳng vậy, Người đã phải chịu khổ hình nhiều lần, từ khi thế giới được tạo thành. Nhưng nay, vào kỳ kết thúc thời gian, Người đã xuất hiện chỉ một lần, để tiêu diệt tội lỗi bằng việc hiến tế chính mình.” Máu của các thú vật chỉ có khả năng hạn hẹp là tha các tội nhẹ và phải tái diễn nhiều lần; nhưng Máu của Con Một Thiên Chúa có sức mạnh tha các tội, cho dù chỉ đổ ra một lần mà thôi.

2.2/ Đức Kitô đã hy sinh chịu chết để mang lại ơn cứu độ cho muôn người: Khi làm bất cứ việc gì, Đức Kitô cũng như con người đều cân nhắc những hiệu quả mang lại. Chúng ta đã một lần bàn qua những hiệu quả xảy ra do việc hy sinh chính thân mình của Đức Kitô: (1) Thánh ý Đức Chúa Cha được thể hiện: Ngài mong muốn cho con người không phải chết; nhưng được sống hạnh phúc bên Ngài muôn đời. (2) Chính Đức Kitô sẽ được Chúa Cha cho sống lại và làm Vua tất cả mọi người. (3) Con người được tha thứ mọi tội lỗi và được giao hòa với Thiên Chúa. Họ sẽ không phải chết muôn đời, nhưng sẽ đạt được đích điểm là hạnh phúc muôn đời bên Chúa Ba Ngôi.

Vì những hiệu quả này mà Đức Kitô sẵn sàng nhập thể, hy sinh trải qua cuộc Thương Khó, Tử Nạn, và Phục Sinh; vì Ngài biết sẽ mang lại hiệu quả tốt đẹp cho Chúa Cha, cho chính mình, và cho mọi người. Hơn nữa, Đức Kitô biết đau khổ chỉ tạm thời; nhưng hiệu quả sẽ tồn tại muôn đời, như lời tác giả Thư Do-thái nói: “Đức Kitô đã tự hiến tế chỉ một lần, để xoá bỏ tội lỗi muôn người. Người sẽ xuất hiện lần thứ hai, nhưng lần này không phải để xoá bỏ tội lỗi, mà để cứu độ những ai trông đợi Người.”

Đây phải là bài học cho con người noi theo: Nhiều người than phiền cứ hy sinh mãi rồi mà chết à! Đức Kitô dạy chúng ta: nếu phải hy sinh cho đến chấp nhận cái chết để mang lại lợi ích cho Thiên Chúa và tha nhân, chúng ta vẫn phải làm; vì chết không hết, Ngài sẽ trao lại sự sống và ân thưởng những gì chúng ta đã hy sinh cho tha nhân. Biết bao vị thánh đã đổ máu hay trọn đời hy sinh cho tha nhân, vì họ đã thấu hiểu triết lý sống của Đức Kitô. Nếu một người sợ phải hy sinh chết cho người khác, và sống theo tính ích kỷ của bản thân, anh vẫn không thoát khỏi cái chết; và sẽ bị Thiên Chúa phán xét theo những gì anh đã không làm cho tha nhân. Chúng ta chỉ có một đời để chứng tỏ niềm tin yêu vào Thiên Chúa và cho tha nhân, hãy biết sống làm sao cho đẹp một đời.

3/ Phúc Âm: Bà rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.

3.1/ Đừng phán xét con người theo các hành động bên ngoài: Người Việt-nam chúng ta có câu “chiếc áo không làm nên ông thầy tu,” có nghĩa: để được gọi là bậc chân tu, một người phải sống những điều của một tu sĩ; chứ không phải chỉ khoác trên mình chiếc áo dòng mà thôi. Trong trình thuật hôm nay, Chúa Giêsu cũng vạch trần những thói xấu của những người lợi dụng chiếc áo tôn giáo để kiếm lợi nhuận cá nhân cho mình: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ.”

Những người như thế có thể đánh lừa được những tâm hồn ngây thơ; nhưng không thể đánh lừa được Thiên Chúa, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn trong tâm hồn. Họ sẽ bị Thiên Chúa phán xét nghiệm nhặt vì đã lợi dụng tôn giáo cho các ý đồ xấu xa của họ.

3.2/ Hãy biết nhìn sâu vào tâm lòng bên trong của tha nhân: Chúa Giêsu không chỉ dạy các môn đệ đừng xét đoán theo tiêu chuẩn của thế gian bên ngoài; nhưng Ngài còn dạy cho họ biết cách nhìn sâu vào tâm hồn bên trong qua việc dân chúng đóng góp tiền vào Đền Thờ.

(1) Xét đoán theo cách thức bên ngoài của thế gian: Nhiều người sẽ trầm trồ khen ngợi những người bỏ tiền nhiều vào thùng, và kết luận họ có lòng quảng đại với Thiên Chúa; nhưng Chúa Giêsu dạy các môn đệ đừng dễ kết luận như thế, vì có thể đó chỉ là những của dư thừa của người giầu.

(2) Xét đoán theo tâm hồn bên trong của Thiên Chúa: Ngồi theo dõi, Chúa Giêsu thấy cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá khoảng một phần tư đồng xu Rôma. Chúa Giêsu nói các môn đệ: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”

Thiên Chúa không phán xét theo số lượng con người đóng góp, vì Ngài ban cho mỗi người tài năng và số lượng khác nhau; nhưng Ngài phán xét theo sự cố gắng của con người. Nhiều lần Chúa Giêsu nói: “Ai được ban tặng nhiều sẽ bị đòi lại nhiều;” nghĩa là sẽ phải chịu phán xét nặng hơn.

——————–

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Tình yêu đòi hỏi phải hy sinh đến cùng, cho dù phải thiệt hại đến bản thân. Chúng ta có thể làm điều này vì chúng ta tin chết không hết; nhưng Thiên Chúa sẽ trao lại mạng sống và ân thưởng tất cả những gì chúng ta đã làm cho tha nhân.

– Gương mẫu hy sinh chúng ta cần noi theo là Đức Kitô. Ngài đã hy sinh nhập thể, rao giảng, chữa lành, và sẵn sàng chịu đóng đinh trên Thập Giá để chuộc tội cho con người. Chúng ta hãy bắt chước Ngài trong mọi việc chúng ta làm trong cuộc đời này.

– Khi phải đánh giá con người, chúng ta đừng hời hợt đánh giá họ theo tiêu chuẩn của người thế gian; nhưng phải biết nhìn sâu vào tâm hồn yêu thương bên trong, thì mới nhận ra được những hy sinh cao quí của họ.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here